Từ Bộ giáo dục yếu kém ĐẾN Truyền thông câu view xỏ mũi đàn bò VÀ 5 điều hiểu sai về sách công nghệ giáo dục
BỘ GIÁO DỤC YẾU KÉM - TRUYỀN THÔNG CÂU VIEW
Tôi thật không thể hiểu, dân ta còn sống trong mù mờ, trước mọi vấn đề của xã hội đến bao giờ nữa!
Ví dụ như cái vụ sách công nghệ mới đây. Tôi kéo newfeed thấy ngập tràn, có những phản ứng tiêu cực bằng chửi bới người đáng tuổi cha - ông mình, có những đe doạ cho con nghỉ học ở nhà (có dám?).
Trong khi thông qua các comment tại các topic này, tôi tiếp nhận được những thông tin:
- Sách này (hình như) được áp dụng từ năm 1987 với hình thức thí điểm. Tức là không ít học sinh 31 năm qua đã được học bằng sách này và họ vẫn nói/viết/đọc tiếng Việt bình thường.
- Phần đọc hình chỉ là bài học đầu tiên của hs lớp 1. Lúc này các con hoàn toàn chưa biết chữ nên dù có dạy theo phương pháp cũ, các con cũng chưa biết đọc. Mục đích của phương pháp hình là để các con nhận biết âm : mỗi chữ tương ứng với một âm (khác với tiếng Anh, một chữ có thể 1 hay nhiều âm)
Sau bài học về âm, các con được học chữ như bình thường.
Theo đánh giá của tôi, bài học "Tháp Mười..." hay "Bống bống..." không phải học vẹt, mà chỉ là một bài CẢM NHẬN ÂM để bé làm quen với giai điệu chữ. Sau bài học này các con sẽ hiểu : gặp một chữ tiếng Việt nào, con sẽ chỉ bật lên thành 1, không phải 2 - không phải 3 âm.
- Cách đánh vần khác so với cách dạy cũ. Tuy nhiên kết quả đọc từ cuối cùng không khác. Vấn đề này không hề liên quan tới vụ cải cách ngôn ngữ của GS Bùi Hiền nên các video đọc tiếng Việt theo kiểu mới là hoàn toàn sai.
- Theo thống kê cá nhân, tôi thấy những người xác nhận theo học phương pháp này hay bảo vệ phương pháp này 100% viết... ĐÚNG CHÍNH TẢ (trên khảo sát cá nhân tôi từ comment các topic). Trong khi phe phản đối thì sai chính tả rất nhiều, thậm chí toàn những chữ đơn giản.
Tôi không nghĩ rằng cách dạy cho học sinh theo cách mới là sai trái, chỉ là khác biệt so với cái cũ mà thôi. Đây là khác biệt về phương pháp, không phải về mục đích. Nó tương tự như việc mỗi trung tâm tiếng Anh sẽ có phương pháp dạy khác nhau nhưng mục đích chính vẫn là giúp người học biết tiếng Anh.
Cho nên, tôi không phản đối - cũng không ủng hộ sách mới (vì một vài từ ngữ, hình ảnh không đúng tuổi)
Nhưng tôi trách:
Thứ 1 : BỘ GIÁO DỤC YẾU KÉM
Khi không có tiếng nói chính thức về vấn đề Sách công nghệ. Chúng tôi cần một giải thích đúng đắn - chính xác về cuốn sách này cùng với kết luận việc có - không - dự kiến... thực hiện nó ra sao.
Không thể trách người dân là "mua sách về mà tìm hiểu" hay "học đi rồi hãy nói". Chúng tôi còn phải làm một ngàn thứ việc để kiếm tiền - có tiền đưa con đến trường học theo sự chỉ dạy của các vị. Cho nên, muốn chúng tôi đồng thuận, các vị phải có THÔNG TIN CHÍNH THỐNG.
Cả một Bộ giáo dục bao nhiêu ban bệ, chưa thấy có phát ngôn tử tế nào cho một vấn đề nhức nhối thế này. Các vị đang làm gì? Đang cứu trợ miền núi à? Thế sao vẫn có cảnh trẻ em đi khai giảng trong túi nilong?
Tôi tin, Bộ giáo dục phải có một phòng ban truyền thông. Vậy phòng ban đó đang làm gì mà để một cuốn sách - áp dụng đã 31 năm nay đứng trước cơn cuồng nộ chửi bới của người dân? Để một mình giáo sư Đại chịu trận - trong khi chính quý vị phải duyệt thì Sách GS Đại mới được áp dụng?
Thứ 2 : TRUYỀN THÔNG TIÊU CỰC
Điểm thứ 2 tôi trách là các đơn vị truyền thông. Tôi là phụ huynh, tôi mong lắm một phóng sự phát trong chương trình thời sự Quốc gia, khung giờ ai ai cũng theo dõi, trong đó đại diện Bộ Giáo dục - GS Đại - các giáo viên - học sinh đã áp dụng thí điểm... lên tiếng. Phóng sự này nói rõ bản chất của sách công nghệ, trả lời những khúc mắc nổi cộm của người dân.
Thế nhưng tôi chưa thấy một chương trình như vậy. Tôi chỉ thấy những bài báo giật tít Đà Nẵng rồi TP Hồ Chí Minh tuyên bố không sử dụng sách, rồi phỏng vấn GS Đại để ông phát ngôn mang tính cảm xúc, đánh giá mà không hề có tính thông tin. Rồi kết hợp với giật tít theo định hướng phản đối... Tôi tin rằng, truyền thông đang làm việc, không phải với mục đích CUNG CẤP THÔNG TIN mà đang ĐO LƯỜNG DƯ LUẬN để đưa ra những tác phẩm "được lòng" dư luận nhằm tăng lượt đọc/xem và share/like! Các vị chỉ vì mục đích cá nhân, kiếm tiền mà dường như quên đi nhiệm vụ đích thực của người làm báo!
Có chăng một vài bài báo "bênh vực" thì lẻ tẻ xuất hiện, mỗi bài một ý, không có tính tổng hợp để nhìn nhận tổng quát vấn đề.
Giữa sự nhiễu loạn thông tin về vấn đề này, các phụ huynh không đủ thời gian để theo dõi đầy đủ - không đủ năng lực thẩm định trước những luồng định hướng khác nhau.
Chúng tôi - những cha mẹ bình thường, thấy những nội dung sát sườn với con - với xã hội thì nêu ý kiến là chuyện tất yếu. Sai - đúng không phải lỗi của chúng tôi, mà lỗi ở những ban ngành liên quan không cung cấp đủ thông tin chính thống. Còn bây giờ, nếu bảo chúng tôi tự tìm hiểu, cái gì chúng tôi cũng phải tự làm thì mời các vị giải tán hết, chúng tôi - mỗi ông bố bà mẹ sẽ là một siêu nhân lo cho con mình từ A tới Z.
Nguồn FB : Nguyễn Thị Bích Ngọc
Sách giáo khoa Tiếng Việt hiện hành
KHI ĐÀN BÒ BỊ TRUYỀN THÔNG "XỎ MŨI”
Thường khi các nhóm lợi ích đánh nhau, đàn bò dư luận ắt phải đứng về một phe nào đó để húc vào phe khác cho đỡ ngứa sừng. Tôi nhớ trong cuối nhiệm kỳ Bộ trưởng Phạm Vũ Luận, có thông tin báo chí rằng, sau thất bại thảm hại của VNEN, Bộ trưởng Phạm Vũ Luận đích thân đến cầu thị GS. Hồ Ngọc Đại xin được sử dụng sách Công nghệ giáo dục đã thực nghiệm từ năm 1978. Hiển nhiên là ông Hồ Ngọc Đại đồng ý ngay vì suốt mấy chục năm, chương trình thực nghiệm của ông bị đặt bên lề nay được dịp đi vào chính thống. Và hiển nhiên, ông Đại có quyền cho không hoặc đòi tiền bản quyền là việc của ông.
Ông Đại là người tâm huyết và khẳng khái chứ không phải hám danh, hám tiền. Nếu ông hám danh, hám tiền, ông đã đủ tư thế và chỗ dựa để ngồi ghế Bộ trưởng Bộ Giáo dục từ thời Lê Duẩn.
Báo Giáo dục Việt Nam Online chỉ trích sự độc quyền mua bán kiếm lợi nhuận khổng lồ của nhóm lợi ích giáo dục là đúng, nhưng chỉ trích ông Hồ Ngọc Đại đã cấu kết với lãnh đạo Bộ Giáo dục và Đào tạo để ăn chia là nói vống, thiếu hiểu biết, thậm chí có dấu hiệu tiếp tay cho nhóm lợi ích nào đó.
Nếu là tôi, ắt tôi cũng đòi bản quyền hoặc quyền bán sách, bởi không có lý do gì công trình mấy chục năm của tôi lại bị cướp không hoặc được trả cho những đồng nhuận bút còm cõi!
Khuất tất nằm ở đâu? Tại sao ông Phạm Vũ Luận, ông Nguyễn Vinh Hiển lại quay sang “cải lùi” bằng cách cho xuất bản sách Công nghệ giáo dục đã ra đời từ mấy chục năm trước mà lẽ ra phải điều chỉnh những sai sót và bất cập của nó?
Theo tôi dự đoán là sau khi hàng loạt dự án cải cách bị chỉ trích, nhất là VNEN bị thất bại thảm hại, nhóm lợi ích trên Bộ Giáo dục và Đào tạo khó thuyết phục Quốc hội và công luận về việc tiếp tục chi tiền các dự án cải cách mới, cho nên đã quay về sách công nghệ giáo dục của ông Đại. Được tiếng không cải cách chồng lên cải cách nữa nhưng thay sách và buôn bán sách còn lời hơn, dễ ăn hơn dự án. Đó là lý do sách Công nghệ giáo dục của ông Đại từ bên lề lại được nhảy vào trung tâm chính thống.
Và cũng trả lời luôn vì sao sách này vừa được xuất bản lại vừa bị đánh. Là bởi nhóm lợi ích mới lên muốn nhận cơ hội xuất bản nhanh để ăn tiếp cú chót của nhiệm kỳ trước để lại, vừa muốn mượn dư luận húc sừng vào ông Đại để xổ toẹt sách ông Đại, chuẩn bị cho sách cải cách căn bản và toàn diện mới đang chuẩn bị ra lò.
Ai không tin thì cứ tìm hiểu rõ vấn đề. Ai cho rằng tôi nói sai thì hãy phản biện từng luận điểm trong phạm vi nội dung bài viết này.
“CÓ NĂM ĐIỀU HIỂU SAI VỀ SÁCH CÔNG NGHỆ GIÁO DỤC CỦA HỒ NGỌC ĐẠI”
Nhược điểm của Sách Công nghệ giáo dục không thuộc nội dung bài viết này. Trước khi nói về nhược điểm của nó, tôi thấy cấp thiết phải nói đến những ngộ nhận về Chương trình Công nghệ giáo dục theo tư tưởng Hồ Ngọc Đại. Những người chửi bới ầm ĩ về sách công nghệ giáo dục rõ ràng không biết gì nhưng tỏ ra biết tuốt một cách đáng ngại.
1) Việc ứng dụng sách công nghệ giáo dục hiện nay không là cải cách mà là “cải lùi”. Tôi gọi là cải lùi theo nghĩa sách Hồ Ngọc Đại không mới, nó đã thực nghiệm từ năm 1978 ở Giảng Võ rồi thành một hệ thống trường thực nghiệm trên toàn quốc. Chương trình này có nhiều thành tựu không thể phủ nhận. Nhiều học sinh thành đạt từ học chương trình này mà ra. Nói nó độc hại, nguy hiểm thì hỏi Ngô Bảo Châu, kể cả con tôi cũng học chương trình này và đang du học từ học bổng của chính phủ Pháp. Đừng nói chúng ngu nên bị đẩy sang nước tư bản để học!
Chương trình thực nghiệm gần như chính thức khai tử từ cuộc cải cách năm 2000, gọi là Chương trình 2000 (đang thực hiện cho đến nay).
Một bài tập đọc trong SGK Tiếng Việt hiện hành
Việc quay lại Chương trình thực nghiệm Hồ Ngọc Đại, theo tôi, có khuất tất nào đó là do giới lãnh đạo đã hết đường cải cách, đành quay lại Chương trình Thực nghiệm để đẻ ra thêm dự án và buôn bán sách. Nhưng đó là chuyện khác.
2) Khái niệm “công nghệ” ở đây không đồng nghĩa thô thiển với sự sản xuất con người hàng loạt như sản xuất công nghiệp. Trong hai quyển sách: Công nghệ giáo dục, Cái và cách, Hồ Ngọc Đại có đưa ra tư tưởng “công nghệ hóa giáo dục”, nhưng chỉ là tinh thần thúc đẩy sự vận động của giáo dục từ lạc hậu đến tiên tiến, hiện đại. Giống như ta từng đi xe bò nay tiến đến đi ô tô rồi máy bay, tốc độ học ngày nay phải nhanh hơn ngày xưa từng học theo lối học thủ công, chữ nào biết chữ nấy. Và như vậy, điều quan trọng của giáo dục không phải dạy gì biết nấy mà phải cải tiến phương pháp, tìm ra cách dạy như thế nào để người học có thể tự học, tự sáng tạo được.
Ở phạm vi học vần, cách dạy nửa đọc chữ nửa đánh vần như trước đây đúng là học chữ nào biết chữ nấy. Chẳng hạn, chữ “ngay” đánh vần là “en nờ rê a i cà rết ay là ngay” thì đến chữ khác, bố học sinh không thể tự đọc được. Không thể ghép tên chữ mà thành âm được. Âm thì phải đọc theo kí âm: “ngờ ay ngay”. Với phương thức ghép âm, học sinh chỉ cần nắm những âm căn bản, đến những chữ tương tự, học sinh tự đọc được mà không cần phát âm mẫu. Sự thực, con tôi khi học khoảng ba trang đầu của sách công nghệ, các trang sau nó đã tự ghép vần được, trừ số ít những âm khó chưa gặp.
3) Không có chuyện học chữ trước âm sau hoặc âm trước chữ sau như nhiều người chỉ trích. Phải nói thẳng rằng, trẻ vào lớp Một là học chữ, bởi trước khi biết chữ trẻ em đã biết nói. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là trẻ em toàn là câm điếc, chỉ cần nhận diện mặt chữ, không cần học âm. Dù chữ và âm là hai phạm trù khác biệt, nhưng khi học chữ, trẻ em phải biết âm của cái chữ đó là gì, đọc như thế nào. Chữ đó phải đọc âm đó là một quy ước, cho nên phải kết hợp cả hai: đọc đúng và viết đúng.
Ở đây xuất hiện hai vấn đề:
1. Bắt trẻ em phân biệt âm và chữ như nhà âm vị học là quá sức đối với chúng, nhưng sự phân biệt đơn giản là cần thiết.
2. Tham vọng đánh vần đúng để viết chính tả đúng là bất khả. Bởi sự thực đánh vần đúng vẫn viết sai và ngược lại. Chính tả thuộc nhận diện hình ảnh, phải tập luyện viết nhiều thành kỹ năng chứ không phải do phát âm hay cách đánh vần nào.
Tôi thấy nhiều người viết một câu sai cả mấy lỗi chính tả nhưng vẫn cứ tự hào, rằng tao học cách cũ nên tao không sai!
Việc không phân biệt Âm và Chữ không thuộc sách Công nghệ giáo dục. Tất cả các chữ cái đều đọc theo âm C (cờ), L (lờ), M (mờ), V (vờ)… là do sách chính thống của Bộ Giáo dục từ thời bình dân học vụ, kể cả lẫn lộn khi gọi tên chữ khi đọc theo âm trong đánh vần là lỗi của sách giáo khoa hiện hành (Chương trình 2000).
Do phân biệt Âm và Chữ, nên chương trình Công nghệ giáo dục không có chỗ nào đòi cải cách chữ viết. Khi người ta đã phân biệt rõ Chữ và Âm thì cái lý nào nói Hồ Ngọc Đại đòi cải cách chữ viết như Bùi Hiền khi trong sách Công nghệ giáo dục mặt chữ vẫn nguyên như thế, trừ người mù chỉ nghe âm rồi đoán mò cái chữ rồi bảo sai?
4) Hồ Ngọc Đại là nhà tư tưởng với chủ trương cải cách giáo dục mạnh mẽ để vươn đến tiên tiến, hiện đại ngay từ sau 1975. Ông chỉ là nhà giáo dục học, không phải nhà âm vị học, cho nên từ tư tưởng của ông đến hiện thực hóa thành sách giáo khoa là cả một khoảng cách. Những sai lầm, những tham vọng và cả sự duy ý chí mà những người làm sách giáo khoa đã mắc phải, theo tôi, nằm ngoài tầm kiểm soát của ông, vì đó không thuộc chuyên môn sâu của ông!
5) Hồ Ngọc Đại trả lời báo chí, rằng cách học vần của chương trình Công nghệ giáo dục có thể giúp cho học sinh học nhanh trong nhà trường và có thể tự học được ở nhà mà không cần phụ huynh kèm cặp. Điều đó không đồng nghĩa với việc ông chủ trương tách nhà trường khỏi gia đình. Việc gắn nhà trường với gia đình thuộc các vấn đề văn hóa, đạo đức chứ không thuộc tri thức chuyên môn. Xin lỗi ai chỉ trích vào điều này, rằng, về mặt tri thức chuyên môn, phụ huynh nào có tham vọng cái gì mình cũng biết và có thể dạy được cho con em mình để chúng thành đạt thì đó chỉ có thể là bậc thánh… nói phét! Tôi thú nhận, dù là tiến sĩ, nhưng nhiều tri thức phổ thông hiện nay, tôi không thể dạy con tôi được. Còn sự tham lam cải cách với chương trình quá tải và ngày càng khó như học đại học lại là chuyện khác.
Chưa đọc, chưa tiếp cận Hồ Ngọc Đại, kể cả chẳng biết gì về khoa học ngữ âm, rồi phán như thánh phán thì cứ như anh mù cầm gậy bạ đâu phang đấy. Lại bảo Hồ Ngọc Đại độc hại hơn Bùi Hiền cần phải tẩy chay, lên án thì chiếc gậy kia đã trở thành chiếc gậy côn đồ tiếp tay cho quyền lực và bọn buôn gian bán lận trong giáo dục.
Nguồn FB : Chu Mộng Long
Cùng chủ đề
Bỏ chứng chỉ...
Tháng 12 là thời hạn mà Bộ trưởng Bộ GDĐT đưa ra để dứt điểm việc xoá chứng chỉ ngoại ngữ,...
Công bố giá...
Nhà xuất bản Giáo dục vừa có thông cáo báo chí về giá của 4 bộ sách giáo...
Bộ Giáo dục...
Bộ GD-ĐT vừa ra quyết định 512/QĐ-BGDĐT phê duyệt thêm 7 cuốn SGK lớp 1 sử dụng trong cơ sở giáo dục...
Bộ Tài chính...
Bộ Tài chính vừa có văn bản gửi các đơn vị đang chuẩn bị xuất bản sách giáo khoa (SGK)...
Hướng dẫn việc...
Thông tư số 01/2020/TT-BGDĐT ngày 30 tháng 01 năm 2020 - Hướng dẫn việc lựa chọn sách giáo khoa trong...
Từ Bộ giáo...
BỘ GIÁO DỤC YẾU KÉM - TRUYỀN THÔNG CÂU VIEW Tôi thật không thể hiểu, dân ta còn...
Vì sao em tự...
Vụ việc một em nam sinh THPT nhảy lầu tự sát và để lại thư tuyệt mệnh bày tỏ sự khủng hoảng tinh...
Cô giáo ở Hải...
Bà Trần Thị Ngọc Bảo – Hiệu trưởng Trường Tiểu học An Đồng (An Dương, Hải Phòng) cho biết, Ban giám...
5 Nữ toán học...
Nam giới thường nổi trội hơn trong việc tính toán nhưng cũng không ít phụ nữ chứng minh được tài...
3 nhà khoa học...
Ba nhà khoa học người Việt đã tạo nên kỳ tích mới cho lịch sử ngành vật lý Việt Nam, khi...
10 điều khiến...
"Phụ huynh xem bằng cấp của con như trang sức, học sinh đối phó, sinh viên sư phạm không yêu nghề, cán...
Chương trình...
Ban hành kèm theo Thông tư số: 17 /2009/TT-BGDĐT ngày 25 tháng 7 năm 2009 của Bộ trưởng Bộ Giáo...
Đổi mới căn...
1. Thực hiện Nghị quyết Trung ương 2 khóa VIII và các chủ trương của Đảng, Nhà nước về định hướng...
Dạy và học...
Đề án dạy và học ngoại ngữ trong hệ thống giáo dục quốc dân giai đoạn 2008-2020 là một đề...
Đất nước của...
Đây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn...
Trăn trở về...
Người Việt trung bình đọc chưa tới 1 cuốn sách/năm. Nhưng không chỉ ít đọc sách, nhiều người...
Bức tâm thư...
Việt Nam – nhà giàu và những đứa con chưa ngoan Tôi đang là một du học sinh Nhật, có hơn...
Người Việt...
Cái tít này chắc nhiều người sẽ không thích, nhưng chúng ta hãy thử nhìn xung quanh...
Nỗi lo học sinh...
Có phải là nghịch lý không khi ai cũng kêu than chương trình học của chúng ta nặng, học bở...
Thời gian đào...
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa ký quyết định phê duyệt Khung cơ cấu hệ thống giáo dục quốc...
Sách giáo khoa...
Trang thông tin ProCon vừa đưa ra những mặt tích cực và tiêu cực xung quanh chuyện “đổi mới sách...
Báo cũ có thể...
Người Nhật Bản vốn nổi tiếng với những phát minh độc đáo và nhiều giải pháp thân thiện với...
Phụ huynh gây...
Khác với hầu hết các phụ huynh đặt nhiều kỳ vọng vào con mình với kết quả học tập tốt, đơn xin...
Có thể bạn cũng quan tâm
Vi-rút Corona thực...
Quan điểm của Bill Gate về vi-rút Corona Tôi là một người tin tưởng mạnh mẽ rằng có một mục đích...
Công bố giá...
Nhà xuất bản Giáo dục vừa có thông cáo báo chí về giá của 4 bộ sách giáo...
Một chén gạo...
Trước đây, có hai người hàng xóm, một người thì gia đình khá giàu có, người...
Nuôi con cũng...
Thượng Đế giao cho tôi một nhiệm vụ, đó là dắt con ốc sên đi dạo. Tôi không thể đi quá...
Hai người du...
Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường, bỗng một người nhặt được một...
Khổng tử cũng...
Ngày xưa, khi trẻ lên 6 -7 tuổi, người cha sắm sửa lễ vật (gà, xôi, rượu...) đưa con đến trường thầy...
Phần mềm học...
Tapkids - Sản phẩm công nghệ AR Tapkids là phần mềm học tiếng Anh theo công nghệ tương tác thực tế ảo....
Cha con và chú...
Hai cha con ngồi đọc báo trong vườn, người cha ngoài 70 tuổi, trông có vẻ hơi chậm chạp, mắt ông...
Người mẹ vĩ...
Cái nghèo cái đói thường trực trong ngôi nhà nhỏ này, nhưng dường như, nỗi cơ cực bần...
Chia tay cô giáo...
Con gái tôi đi học về với vẻ mặt buồn đầy tâm trạng nói với mẹ: - Mẹ ơi cho con xin tiền để...